Trung tâm khảo cứu và biên soạn
Địa chí Việt Nam
Chào mừng đến với website Trung tâm khảo cứu và biên soạn Địa chí Việt Nam.

10 di sản hùng vĩ của thế giới ở Châu Phi

29/11/20243.181

Châu phi thường được biết đến là lục địa nghèo và khô cằn nhưng xét về mặt giá trị, lục địa này có quá nhiều di sản đã được tổ chức UNESCO công nhận.

Dưới đây mời các bạn chiêm ngưỡng 10 di sản tiêu biểu nhất đã được công nhận tại Châu Phi.

1. Memphis và Quần thể kim tự tháp từ Giza – Ai Cập

Memphis là thủ đô của Ai Cập từ khi thành lập cho đến khoảng năm 2200 trước Công nguyên. Phế tích của Memphis cách Cairo 19 km về phía nam, bên bờ tây của sông Nil.

Thành phố này được thành lập khoảng năm 3100 trước Công nguyên bởi ông vua huyền thoại Menes, người thống nhất hai vương quốc của Ai Cập và khai sinh Ai Cập; với khoảng 30.000 dân, đây là khu định cư lớn nhất thế giới từ khi thành lập đến năm 2250 trước Công nguyên và từ 1557 đến 1400 trước Công nguyên.

Các địa điểm cổ đại tại vùng Memphis gồm các địa điểm tại Giza, cùng với các địa điểm tại Saqqara, Dahshur, Abu Ruwaysh, và Abusir, được tuyên bố chung là một Địa điểm di sản Thế giới năm 1979

2. Thung lũng M’zab, Algeria

Thung lũng M’zab nằm ở phía Bắc sa mạc Sahara, nơi có nhiều ngôi nhà cổ xưa được xây dựng như những giếng trời với lối kiến trúc độc đáo. Thung lũng M’zab thuộc tỉnh Ghardaïa ở miền Đông Algeria.

M'zab được tổ chức Unesco công nhận là di sản văn hóa thế giới vào năm 1982.

3. Khu phế tích Loropéni, Burkina Faso

Khu phế tích Loropéni là một thị trấn nằm ở phía tây của Burkina Faso. Nơi đây bao gồm các phế tích đá trước khi người châu Âu đặt chân tới đây mà người ta hiện biết rất ít về chúng. Khu phế tích này trải dài trên diện tích 11.130m2 với những bức tường đá tuyệt đẹp; là địa danh đầu tiên của Burkina Faso được UNESCO công nhận là Di sản văn hoá thế giới vào năm 2009.

4. Nhà thờ tạc đá ở Lalibela, Ethiopia

Nhà thờ tạc đá Lalibela nằm ở thành phố Lalibela, Ethiopia. Các nhà thờ này được xây dựng vào thời kỳ trị vì của Lalibela vào thế kỷ 12 và 13. Được tạc trong đá, nhà thờ này bao gồm 12 giáo đường, chia thành 4 nhóm. Các nhà thờ này đã được UNESCO công nhận là di sản thế giới vào năm 1978.

5. Vườn quốc gia núi Kenya

Vườn quốc gia núi Kenya là một vườn quốc gia được thiết lập năm 1949 để bao vệ các khu vực xung quanh núi Kenya ở Kenya. Ban đầu nó là một khu bảo tồn rừng trước khi trở thành vườn quốc gia.

Hiện nay vườn quốc gia này nằm tron khu bảo tồn rừng bao quanh nó. Tháng 4 năm 1978, khu vực này đã được UNESCO đưa vào danh mục khu dự trữ sinh quyển. Vườn quốc gia này đã được đưa vào danh mục di sản thế giới UNESCO năm 1997.

6. Khu bảo tồn thiên nhiên Tsingy de Bemaraha, Madagascar

Tuy Tsingy de Bemaraha là một trong những công viên quốc gia lớn và nổi tiếng, nhưng việc khai thác du lịch là rất hạn chế, chỉ có những nhà khoa học được sự bảo hộ của những tổ chức uy tín thế giới mới được phép tiếp cận sâu bên trong. Vì được quản lí chặt chẽ như vậy nên hầu như rừng đá vẫn còn giữ được nguyên trạng.

Nổi tiếng nhất trong công viên quốc gia Tsingy de Bemaraha là Rừng đá Tsingy với những tháp đá nhọn hoắt, lởm chởm có nơi cao tới 50m. Trong suốt hàng triệu năm, những lớp vỏ sò và san hô bồi đắp đáy biển và qua thời gian đã kết thành một khối đá vôi duy nhất. Khoảng 100 triệu năm sau, các chuyển động của trái đất đã đẩy những khối đá vôi khổng lồ này lên khỏi mặt biển. Dưới tác động của thời tiết, các khe vách hình thành và tạo nên hình dạng của Tsingy ngày nay.

7. Dấu tích thiên thạch Vredefort

Với kích thước khoảng 186 dặm (khoảng 300 km), hố thiên thạch Vredefort Dome tại Nam Phi là hố thiên thạch lớn nhất từng được ghi nhận trong lịch sử. Và với tuổi ước tính vào khoảng 2 tỷ năm. Ngày nay, những dấu vết ban đầu của vụ va chạm này đã bị xói mòn đi rất nhiều, và những gì còn lại chỉ là bụi đá granite, di tích từ những miệng hố được hình thành từ vụ va chạm.

8. Công viên quốc gia hồ Turkana (Kenya)

Công viên quốc gia hồ Turkana (Kenya). Là hồ nước mặn lớn nhất châu Phi, Turkana là một phòng thí nghiệm tự nhiên cho các nghiên cứu về thực và động vật. Nó là điểm dừng chân của chim nước di cư và là nơi sinh sản quan trọng của cá sấu sông Nile, hà mã, nhiều loài rắn độc.

9. Đảo Gorée, Senegal

Đảo Gorée, Senegal được công nhận là Di sản Thế giới từ năm 1978. Đảo Gorée nằm ngoài khơi Senegal đối diện với cảng Dakar (Senegal), là địa điểm mang tính tưởng niệm của người châu Phi da đen. Từ thế kỷ 15 đến thế kỷ 19, đây là trung tâm buôn bán nô lệ lớn nhất bên bờ biển châu Phi. Ngày nay đảo Gorée trở thành biểu tượng của sự bóc lột tàn bạo của các nước thực dân và sự hòa hợp dân tộc.

Đảo Gorée chỉ cách bờ biển Senegal có 3km nhưng vùng nước rất sâu xung quanh cộng với những cục kim loại nặng 5kg luôn khóa chặt vào chân các nô lệ khiến chẳng ai dám tìm cách trốn. Bất cứ ai nhảy xuống biển đều bị đại dương nuốt gọn.

10. Vách đá Bandiagara, Mali

Với chiều dài 150km, cao hơn 500m, vách đá Bandiagara (Mali) là một trong những vách núi hùng vĩ nhất ở châu Phi.

Nguồn: Theo Lan Trinh (Yeudulich)

Xem thêm: Bàu trắng - ốc đảo giữa sa mạc

Các bài viết khác

Xem thêm
Tiết lộ dãy núi dài nhất Việt Nam: Chạy qua 21 tỉnh, là ‘xương sống’ của Đông Dương, lọt top thế giới
Tin tức khác14/10/2024

Tiết lộ dãy núi dài nhất Việt Nam: Chạy qua 21 tỉnh, là ‘xương sống’ của Đông Dương, lọt top thế giới

Ở Việt Nam có một dãy núi dài đến hơn 1.000 km, song song với bờ biển. Nó được mệnh danh là “xương sống” của Đông Dương, cũng là một trong những dãy núi dài nhất thế giới.

Bàu trắng - ốc đảo giữa sa mạc
Tin tức khác26/11/2024

Bàu trắng - ốc đảo giữa sa mạc

Giữa những triền đồi cát nóng bỏng bỗng xuất hiện một hồ sen xanh mát với rặng thông và lau cỏ xung quanh. Vẻ đẹp của Bàu Trắng khiến người khác ngỡ ngàng và thích thú. Bàu Trắng cách Phan Thiết khoảng 62 km về hướng Đông Bắc, là hồ nước ngọt duy nhất thuộc thôn Hồng Lâm, xã Hoà Thắng, huyện Bắc Bình.

Nguồn: Internet
Lễ Hội05/08/2023

Ý nghĩa lễ tế giao xưa và nay, Nghiên cứu và Phát triển số 2 (79), 2010

Tế Giao là cuộc lễ tế trời đất, có nguồn gốc từ văn hóa Trung Hoa cổ đại rồi lan truyền sang một số nước trong khu vực. “Giao” là vùng đất bên ngoài kinh thành, người xưa cử hành lễ tế trời ở Nam Giao vào ngày đông chỉ và tế đất ở Bắc Giao vào ngày hạ chí. (Lý Hồng Phúc (biên tập), Khang Hy tự điển, Hán ngữ đại từ diễn xuất bản xã, Thượng Hải, 2005, tr. 1257). Tế Giao được thực hành theo quan niệm và nghi thức Khổng giáo, trong đó, vua được xem là “thiên tử”, đại diện dân để cúng tế trời đất và cầu xin được ban cho phong điều vũ thuận, quốc thái dân an. Ở Việt Nam, Tế Giao được tiếp thu và thực hành lần đầu tiên dưới thời Lý (1010-1225). Chỉ riêng thời Trần không cử hành lễ Tế Giao, các triều đại quân chủ Việt Nam còn lại đều coi đây là đại lễ và cử hành nghi lễ một cách trọng thế. Cách thức Tế Giao thay đổi ít nhiều theo từng triều đại, khi thì phân tế, khi thì hợp tế cả trời và đất ở Nam Giao. Cuộc lễ phản ánh một cách đầy đủ những quan niệm, tư tưởng, các giá trị văn hóa nghệ thuật đặc trưng của cung đình Việt Nam trong lịch sử.