Nằm ở độ cao khoảng 1.180m so với mực nước biển, Son - Bá - Mười là ba bản cao nhất của xã Lũng Cao, huyện Bá Thước, tỉnh Thanh Hóa và vẫn thường được gọi là khu Cao Sơn. Khi nhiệt độ ở thị trấn Cành Nàng của huyện Bá Thước lên tới gần 40 độ C thì ở đây không khí vẫn mát rượi, thậm chí se se lạnh và thoảng hương thơm của lá của hoa rừng.

Son Bá Mười được bao bọc bởi hệ sinh thái núi đá vôi thấp duy nhất tại miền Bắc Việt Nam. Nằm ở vùng lõi của Khu bảo tồn thiên nhiên Pù Luông, đường đến Son Bá Mười từ trung tâm xã Lũng Cao khá hiểm trở khi phải vượt những con dốc 25% với cua tay áo ba tầng. Tuy nhiên giao thông đã khá thuận lợi với bà con nơi đây bởi trước đây, muốn đi ô tô, xe máy tới Son Bá Mười, người dân phải vòng qua Tân Lạc của tỉnh Hòa Bình, vượt qua dốc Lũng Vân. Bù lại, sau con đường dốc quanh co, hiểm trở, Son Bá Mười hiện ra trước mắt du khách đẹp như tranh vẽ.

Sự hiểm trở của núi non khiến cho Son Bá Mười gần như tách biệt với thế giới bên ngoài. Hành trình “thượng sơn” lên ba bản của khu Cao Sơn luôn là thử thách hấp dẫn dành cho ai có niềm đam mê khám phá. Son Bá Mười nay đã gần hơn với trung tâm xã Lũng Cao khi được Nhà nước quan tâm đầu tư con đường vượt đỉnh Eo Mào, làm nên sự thay đổi vượt bậc cuộc sống dân sinh nơi đây.


Sự hiểm trở của núi non khiến cho Son Bá Mười gần như tách biệt với thế giới bên ngoài. Hành trình “thượng sơn” lên ba bản của khu Cao Sơn luôn là thử thách hấp dẫn dành cho ai có niềm đam mê khám phá. Son Bá Mười nay đã gần hơn với trung tâm xã Lũng Cao khi được Nhà nước quan tâm đầu tư con đường vượt đỉnh Eo Mào, làm nên sự thay đổi vượt bậc cuộc sống dân sinh nơi đây.
Nguồn: vov.vn
Tại vùng Jehanabad của Bihar, Ấn Độ, có một di tích bí ẩn của một nền văn minh cổ đại - Hang Balabar. Hang động này không chỉ gây chấn động thế giới về quy mô và thiết kế mà còn làm dấy lên vô số phỏng đoán bởi sự khéo léo tuyệt vời của người xưa và mục đích khó hiểu của nó.
Quần đảo Galapagos là một khu di sản thế giới, nằm trong vùng phía Nam của Thái Bình Dương, cách Ecuador 1.000km về phía Tây và được mệnh danh là một “bảo tàng sống và nơi trưng bày sự tiến hóa”độc đáo.
Theo sách Đại Nam nhất thống chí thì vùng đất Đào Động xưa, thời Hùng Vương thuộc về bộ Thang Tuyền; thời Lý - Trần thuộc phủ Long Hưng, cuối thời Trần thuộc Hà Côi, phủ An Tiêm; thời Lê thuộc tổng Vọng Lỗ, huyện Phụ Phượng, phủ Thái Bình. Từ năm 1890, thuộc về huyện Phụ Dực. Năm 1969, theo quyết định phân chia lại làng xã của UBND tỉnh, Đào Động thuộc về xã An Lễ, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình.