Năm 1995 được Unesco công nhận đảo Phục Sinh là Di sản thế giới. Nổi tiếng thế giới với gần 900 bức tượng Moai khổng lồ nằm rải rác quanh đảo. Đảo thu hút rất nhiều du khách yêu thích khám phá, tìm tòi và bị hấp dẫn bởi nền văn minh cổ xưa của Nam Mỹ.

Những bức tượng Moai do tộc người Rapa Nui cổ tạo ra từ tro của núi lửa và dựng lên có trọng lượng lên đến 270 tấn, chiều cao từ 3m-21m. Moai được sắp xếp, bố trí một cách khoa học và mỹ thuật rải rác trên khắp đảo. Người Rapa Nui đã sống tách biệt với thế giới và biến mất hoàn toàn bí ẩn vào thập niên 1860 bỏ lại một số công trình còn dang dở.
Trước đây, người ta vẫn tin rằng Moai chỉ có phần đầu với một số bức tượng được đội mũ và thêm phần vai. Tuy nhiên, các nhà khảo cổ học đã phát hiện phần thân chìm của những bức tượng được chôn vùi dưới lòng đất có những dòng chữ trạm khắc như một bức tranh đá. Đây là dấu tích quan trọng chứa đựng nhiều bí ẩn về nền văn minh trên hòn đảo này.

Xung quanh vấn đề vì sao người Rapa Nui có thể điêu khắc được những bức tượng với kích thước và trọng lượng khổng lồ. Cùng cách di chuyển chúng đặt khắp nơi trên đảo vẫn chưa có ai lý giải được. Đây vẫn là câu hỏi làm đau đầu những nhà khoa học.
Trước khi được biết tới với tên đảo Phục Sinh, hòn đảo này còn được gọi là “Te Pito o Te henua” – Cái rốn của trái đất. Những cái tên này bắt nguồn từ một hòn đá với hình tròn hoàn hảo, bề mặt nhẵn và phát ra từ tính rất mạnh khiến mọi la bàn đều không hoạt động khi đặt gần.

Nguồn: dulichhoanmy.com
“Địa chí” là thuật ngữ chỉ việc ghi chép về một vùng địa lý nào đó. Thuật ngữ “Địa chí” gồm hai từ “Địa” và “chí”. Chí, nghĩa chữ Hán là ghi chép, Địa trong chữ Hán có nhiều nghĩa khác nhau.
Sau hơn 40 năm cất giữ, hai pháp khí đóa sen và con ốc trên tượng Bồ tát Tara đã được người dân bàn giao cho ngành văn hóa.
Thánh địa Mỹ Sơn thuộc xã Duy Phú, huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam, cách thành phố Đà Nẵng khoảng 69 km và gần thành cổ Trà Kiệu, bao gồm nhiều đền đài Chăm Pa, trong một thung lũng đường kính khoảng 2 km, bao quanh bởi đồi núi. Đây từng là nơi tổ chức cúng tế của vương triều Chăm Pa. Thánh địa Mỹ Sơn được coi là một trong những trung tâm đền đài chính của Ấn Độ giáo ở khu vực Đông Nam Á và là di sản duy nhất của thể loại này tại Việt Nam. Thông thường người ta hay so sánh Thánh địa này với các tổ hợp đền đài chính khác ở Đông Nam Á như Borobudur (Java, Indonesia), Pagan (Myanmar), Wat Phou (Lào), Angkor Wat (Campuchia) và Prasat Hin Phimai (Thái Lan). Từ năm 1999, Thánh địa Mỹ Sơn đã được UNESCO chọn là một trong các di sản thế giới tân thời và hiện đại tại phiên họp thứ 23 của Ủy ban di sản thế giới theo tiêu chuẩn C (II) như là một ví dụ điển hình về trao đổi văn hoá và theo tiêu chuẩn C (III) như là bằng chứng duy nhất của nền văn minh châu Á đã biến mất. Hiện nay, nơi đây đã được thủ tướng chính phủ Việt Nam đưa vào danh sách xếp hạng 23 di tích quốc gia đặc biệt quan trọng.